Nguyên Thạch

Lá thư xa cho vợ hiền

Dãi đêm dài Anh miên man suy nghĩ.
Nhớ về Em Anh ghi vội những vần thơ.
Lời thơ Anh là của đợi của chờ.
Là thổn thức của tình yêu trổi dậy.
Anh vẫn biết định mệnh ta phải vậy.
Xuôi giòng đời cho con nước biết về đâu.
Biết yêu Anh là những chuỗi lo âu.
Là nhung nhớ đếm đêm dài vắng lạnh.
Nóng Hiệp Bình * nhưng sao Em vẫn lạnh.
Vẫn ngại ngùng từng gót nhẹ bước chân đi.
Rồi đêm về gối nhỏ đẫm lệ mi.
Còn ai nữa dỗ dành khi Em khóc.
Miên man tưởng đời Em như cơn lốc.
Mái đầu xanh từng sợi tóc hoang sơ.
Xa lắm rồi Anh không đến những giấc mơ.
Em cô độc trong nghìn trùng nhung nhớ.
Cũng thân gái nhưng người ta là vợ.
Còn duyên Em duyên tình lỡ muộn màng.
Bóng Anh đâu sao Em mãi lang thang.
Tìm kỷ niệm với muôn ngàn ký ức.
Đêm lại về Em mỏi mòn thao thức.
Mong thu qua rồi đông lạnh lại sang.
Tình trĩu vai Em nặng một khối mang.
Biển tình ấy Em ngút ngàn chới với.
Nhớ cao vút những lần Anh không tới.
Từng sợi buồn ray rứt mãi Anh ơi.
Biển hồ yêu đâu phải nói nên lời.
Đành miên viễn một đời yêu thầm lặng...
Nước mắt Em giờ đọng thành biển mặn.
Bảo táp về mang chuỗi đắng cằn khô.
Đắp lên Em thành khối một nắm mồ.
Triệu hạt đắng nở hoa màu tím nhớ...
Thương Em lắm hởi người yêu là vợ.
Mỏi mòn trông chờ đợi bước chân Anh.
Đời phong ba bận bịu chuyến viễn hành.
Đành xếp lại chuyện tình riêng Em nhé.
Cuộc viễn du rồi đôi lần Anh ghé.
Đến hồi tàu còi gọi phải ra đi.
Tình đẹp lắm dẫu biết phải phân kỳ.
Là đau nhói là lòng như muối mặn.
Một ngày mai rồi sóng yên biển lặng.
Ta cùng nhau hồi tưởng đoạn đường qua.
Anh với Em quyến luyến dưới căn nhà.
Được dựng bởi những cột tình vững chắc.
Rồi sẽ qua những năm dài héo hắc.
Ta có nhau chung đắp một tương lai.
Trong tin yêu ta hướng một ngày mai.
Và ngày đó cài Em hoa hồng đỏ.
Cúc tím vàng Anh giăng ngang đầy ngõ.
Đón chân Em đàn con nhỏ hân hoan.
Em sẽ cho Anh tuyệt dịu những đứa con.
Ôi đôi lứa một gia đình mái ấm...
Sẽ cùng nhau đêm trăng thanh ta ngắm.
Rồi nhớ về trăng cũ thưở yêu nhau.
Chờ đến khi vệt sáng một vì sao.
Cùng cầu nguyện ta muôn đời hạnh phúc...

Nguyên Thạch.
Chi chú:* Hiệp Bình.Một thôn quê nhỏ với biệt danh "Địa linh sinh mỹ nữ " thuộc tỉnh Bình Thuận Việt Nam.

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Lá thư xa cho vợ hiền"